Truyện Quân Chính Tam Thiếu Đừng Quá Phận của tác giả Tam Thiên Trường Ca có nội dung về một nhân vật có cuộc sống rơi vào bế tắc, tuyệt vọng. Số phận tuổi nhục khi bị người khác đỗ tội, bị chính người bạn thân giật chồng! Còn vu oan cô bị bệnh tâm thần nhằm qua mắt người đời! Sau khi cô xuyên không lại trở thành một người đầy nham hiểm Quân Chính Tam Thiếu Đừng Quá Phận, câu chuyện có phần không hiện thực nhưng vẫn chứa đựng những tâm tư tình cảm, số phận éo le của nhân vật chính. Truyện kể về Lý Vân, cô là một người vợ hiền lành, tốt bụng nhưng đã bị cô bạn thân hãm hại, bị cướp chồng, rồi bị giết chết. Đánh giá: 5.3/10 từ 48 lượt. Truyện Quân Chính Tam Thiếu Đừng Quá Phận của tác giả Tam Thiên Trường Ca có nội dung về một nhân vật có cuộc sống rơi vào bế tắc, tuyệt vọng. Số phận tuổi nhục khi bị người khác đỗ tội, bị chính người bạn thân giật chồng! Còn vu oan cô bị bệnh tâm thần nhằm qua mắt người đời! Sở Huyền ở Sở quốc tây nam biên cương thủ vệ, cộng thêm Lục Chí Minh mang quá khứ viện quân, có ít nhất ba mươi vạn người; Lâm Thanh Hòa ở bắc cương thủ vệ, mà dương kiên quyết dưới trướng có ít nhất năm mươi vạn đại quân, nếu như cấp này đó tướng sĩ mỗi Giới thiệu truyện: Truyện Quân Chính Tam Thiếu Đừng Quá Phận của tác giả Tam Thiên Trường Ca có nội dung về một nhân vật có cuộc sống rơi vào bế tắc, tuyệt vọng. Số phận tuổi nhục khi bị người khác đỗ tội, bị chính người bạn thân giật chồng! Còn vu oan cô bị bệnh tâm thần nhằm qua mắt người đời! Hãy đảm bảo rằng bản tóm tắt rõ ràng và súc tích nhất có thể, bao gồm các điểm nổi bật chính của doanh nghiệp nhưng không quá chi tiết. Lý tưởng nhất, chương này chỉ nên ngắn gọn trong 1-2 trang, được thiết kế để đọc nhanh và gây kích thích sự quan tâm của ONTC5N. 1001-dem download ai-se-theo-em-den-cuoi-cuo download an-dinh-trang-nguy download anh-de-than-bi-trom-cuoi-vo-yeu-toi-pk download anh-hau-cua-toi-thich-duoc-nuo download anh-hung-nguc- download anh download ba-cua-bao-bao-la download bach-bien-tieu download ban-than-cang-lon-cang-luu download bao-boi-dang-yeu-cua-tong-giam-doc-th download bat-dau-lua-chon-hang-ti-tap-doan-tong-giam- download bich-h download bo-ba-dao-mami-duoc-cu download download ca-thay-tim-dinh download cam-bay-doc-than-the-bachelo download cao-thu-tu- download che-tao-hao-mon download chet-cung-khong-th download chi-yeu-chieu-co-vo-be-nho-195 download chien-than-ngay- download download chong-yeu-doc-tai-co-vo-nho-co-chut download chu-tich-nhan-nham-chim-hoa download download co-vo-danh-trao-74 download con-duong-tro-thanh-th download con-meo- download crush-co-chut-b download cu-cai-tinh-that-thien-kim-h download cuc-cung-co-chieu-939 download cuoc-chien-tranh-doat-nam-chu-cua-nu-phu download cuop-anh-tu-tay-din download dai-tieu-thu-that-kho download danh-cap-trai-tim- download download download de-nhat-kiem-than-79 download de-thieu-kieu-ngao-co-chap-sung-2 download de-vuong-sun download dien-vien-la- download do-thien-cam- download doc-chiem-vo-truoc-han-thieu-sung-tan- download dom-do download 1, don-phuong-a download du-ho download duong-nu-vuong-gap-phu download giang-ho-tham-an-truyen-ky_quy download ha-luu-vo-si-thong-thie download hac-hoa-th download hanh-trinh-di-tim-ban download hao-mon-bi- download he-thong-di-lac-tu- download he-thong-gian-lan-cua- download he-thong-quy-dao-ch download hoang-dinh_qu download hon-nha download huye download 1, khi-gia-dong-gap-nang-gat-quy download khong-khong- download download download kiep-th download lanh-vuon download download lenh-truy-na-dong-cung-ai-phi-dung-voi download lon download lord-carew-39s- download luan-ket-cuc-cua-viec-trong-mat-ma-bat-hi download luan-ket-cuc-cua-viec-trong-mat-ma-bat-hi download luc-gap-k download luoc-thien download ma-dao-to-su-tro-ve-cong-cuoc-do download download ma-than-thi download marry-m download mau-xuyen-nhat-ky-luan-hoi-cua download may-hoa-anh-trang-moonlight-drawn-by-c download minh-vuong-ba-dao-vuong-phi-lanh- download mo-mat-thay-t download mo-thieu-vo-cau-lai-trong-si download mot-duong-sie download mot-nha-fanfic-t download mui-huong-me download nam-than-kieu-ngao-o-nha-toi-noi-yeu-em-99 download nam-than-o-phong-ben-c download download ngay-ngo-xung-phuc-hac-theo-duoi-nam-than-1000 download nghe-xem-la-thoi-gian-dan download download download nguoi-la-quen-mat_qu download nguoi-thua-ke-co download download nguyen-to-da download nhan-vat-trong-game-kinh-di-deu-yeu-tha download nhat-mo download nhiem-vu-sinh-de download nong-kieu-co-phu download nu-ban download nu-phap-y-cua-tong-tai-mat download nu-phu-nghich-tap-khuynh-thanh-d download nu-phu-phan-dien-c download on-thieu-lao-ba-nguoi-lai-tim-duong download phi-nga-khuynh-thanh-vuong-gia-muon-hu download phong-than-chau download phong-than-chau download quy-mon-d download re-quy-tr download sa-vao-treu-gheo-vo-yeu-tong-giam-doc-vo-cung-cu download sieu-cap-cung-chieu download su-thuong-de-nhat-hon-loan_qu download su-ton-cua-ta-sieu-vo- download sung-nu-de-thien-gioi-lam-l download ta-chi-muon-lam-nam-nhan-binh-t download tam-d download tan-hon-khong-tinh-yeu-the-toi-vo-truoc-3 download tan-ninh- download thanh-v download thay-doi-destiny-t download the-khong-vi-the-thieu-phu-nhan-hao-cuoi-toan download thiet-huyet-chien-than download thieu-gia-con-nha-giau-dich-thuc download thieu-gia-ngong-cuong-77 download thong-thien- download thu-mieu-dai-tron download thua-pho-tong-lan-nay-thuc-su-ly-hon download thua-pho-tong-lan-nay-thuc-su-ly- download tien-sinh-quy-cua-anh-bien download download tieu-thu-cuoi-vo_quy download tieu-thu-sieu-quay-va-cong-tu-sa download tinh-yeu-cua-anh-toi-khong-dam-nhan-49 download tinh-yeu-cua-chu download tinh-ye download toi-tha-co-doc-ca-doi-con-thoai-mai-hon-ye download tong-man-thien-than download tong-tai-anh-nhan-nham-nguoi-roi download tong-tai-anh-nhan-nham-ngu download tong-tai-ba-dao-that-tre- download tong-tai-daddy-khong-th download tong-thong-dai-nhan-dung-kieu-ngao-26 download tram-long-tap-2-tranh-doat-long- download tro- download tro-ve-ben-em-diep-vin download trong-sinh- download trum-sung-chien-than-tieu-cuon download truyen-ca-doi-chi-yeu download truyen-ca-doi-c download truy download truyen-thien-menh-k download truyen-thien-menh-k download tuong-cong-manh-me-phu-lang-ngoan- download van-co-than download van-dao-long-ho download van-dao-long download vien-ngoc-k download download v download vo-dich-t download vo-nho-ga-thay-duoc-sung-len-may-938 download 1, vo-nho-ga-thay-duoc-sung-len-ma download download vo-thuong-sat- download vo-yeu-bao-boi-cua-luc- download vu-luyen-dien download wter-tsfo-ki-i-sao-tan-mo-giu-lay-hu-vo-nguoi-tro-lai-cung-giac download xich-tam-tuan download xuyen-thu-chi-nghich-chuyen-nhan- download xuyen-van-ngua-duc-thanh-doi-voi-n download xuyen-viet-chi-boi-th download yeu-han-trien-mien-tong-tai-thua-cuo download Sau khi Giản Trang đưa hai phần quà tặng cho Tạ Quế Cầm kiểm tra, thái độ của Tạ Quế Cầm càng thêm nhiệt tình đối với Giản Trang. Cả quá trình nói chuyện luôn treo nụ cười trên mặt, lời nói hòa ái lại hiền lành, vòng vèo tìm những lời tốt đẹp nịnh hót tán dương tâm tư và quà tặng của Giản Trang, còn nói rất nhiều lời hay về cô, cái gì mà sau này người đàn ông nào cưới được cô thì thật là có phúc, khen cô tướng mạo đoan trang xinh đẹp, gương mặt phúc hậu, về sau nữa thì công ty phát triển rất có tiền đồ các loại, nói có chừng hơn mười phút, đã khen cô thành một đóa hoa người gặp người Trang vẫn khiêm tốn ngồi nghe, thỉnh thoảng hưởng ứng gật đầu một cái, trên mặt vẫn duy trì mỉm cười khéo léo. Chờ đến khi chỗ ngồi trên bàn ăn đã sẵn sàng, đĩa sứ đựng món ăn được lục tục bưng lên, chén đũa dọn xong từng cái một, sẽ lập tức khai tiệc, Tạ Quế Cầm mới đóng cái miệng nói không ngừng lại, nắp kín hộp quà lại để trên chiếc tủ đứng phía sau, tự mình chuyển bước ngồi vào chỗ thủ ngồi ở vị trí bên dưới, Hứa Kiến Nghiệp ngồi bên trái cô, Triệu Bội Bội vốn nên ngồi bên cạnh Hứa Kiến Nghiệp, nhưng khi đi vào bàn ăn, lại lựa chọn ngồi bên cạnh cô, kéo cái ghế phía bên phải cô ra, một tay đỡ thắt lưng ưỡn bụng, chậm rãi ngồi chiếc bàn gỗ hình chữ nhập để bảy món xào và một món canh, món canh đặt ở giữa, cách Giản Trang gần nhất là một đĩa sò hấp. Gần Triệu Bội Bội bày hai món là thịt hấp và gà cay .Sau khi thu xếp ổn thỏa, Tạ Quế Cầm hòa ái dễ gần nhìn mọi người ngồi chung quanh "Mọi người cũng đừng khách khí nữa, động đũa thôi. Cô Giản cháu cũng ăn nhiều vào, đừng khách khí, hãy coi đây giống như là nhà của mình vậy, muốn ăn cái gì thì gắp cái đó, với không tới bảo quản gia giúp cháu đưa món ăn tới trước mặt là được.""Cám ơn bác gái, bác thật tốt." Giản Trang cười đáp lại một câu. Sau khi nghe được những lời này Triệu Bội Bội ngồi bên cạnh cô không nói gì, nhưng khóe mắt lại lộ ra sự khinh bỉ, cũng không đợi người khác, tự mình tiên phong cầm đôi đũa trên mặt bàn lên mở đầu gắp thức ăn, không hề lễ phép, tự nhiên ăn trước .Sau khi Hứa Kiến Nghiệp nhìn thấy hành động của Triệu Bội Bội, lông mày nhíu lại, trên mặt toát ra một chút không vui, nhưng sắc mặt như vậy chỉ xuất hiện trong nháy mắt, giây kế tiếp lập tức đổi thành dáng vẻ mỉm cười nho nhã, môi mỏng nhếch lên, dịu dàng nói với Giản Trang ngồi bên cạnh "Muốn ăn cái gì thì gắp, chớ có câu nệ giống như đang ở trong tiệc xã giao vậy, nhà tôi làm thức ăn bình thường, cô có thể nếm thử những món này, xem có hợp không khẩu vị của cô không.""Cám ơn." Giản Trang mỉm cười đáp lại, ung dung tự nhiên cầm đôi đũa lên nếm thử rau trộn trước bàn cơm yên lặng trong chốc lát, mọi người còn chưa ăn được mấy miếng, Triệu Bội Bội ngồi bên cạnh bàn ăn lại đột nhiên lên tiếng, cong đôi môi đỏ mọng, thanh âm mềm mại phát ra từ đôi môi đang khép hờ của cô ta "Ông xã ~, người ta muốn ăn thịt lợn om bên kia kìa, không muốn ăn gà cay đâu. Anh gắp cho em mấy miếng sườn có được không?""Quản gia, giúp tôi mang đĩa thức ăn này đến cho phu nhân." Trên khuôn mặt anh tuấn của Hứa Kiến Nghiệp không có bất kỳ cảm xúc nào, mặt không chút thay đổi ngẩng đầu, nói với Giang quản gia đang đứng ở một gia gật đầu nói vâng, lập tức đi lên trước thay đổi món không đợi đầu ngón tay của quản gia động đến đĩa thức ăn, giọng nói không vui của Triệu Bội Bội đã vang lên "Người ta không cần, người ta muốn anh gắp cho cơ!" Trong khi nói chuyện cô ta bĩu môi, giọng điệu nói chuyện ngọt ngấy dọa người. So với người vừa rồi ở đại sảnh đùng đùng ra lệnh cho quản gia quả thật giống như hai người khác nhau."Em không cảm thấy như vậy rất phiền phức sao? Nếu muốn ăn, trực tiếp bưng cả món ăn đến trước mặt em là được? Sao cứ nhất định phải là anh gắp cho em?"Quả thực Hứa Kiến Nghiệp không hiểu dụng ý Triệu Bội Bội, khuôn mặt anh tuấn căng cứng, hình như có chút không vui."Ông xã sao anh lại như vậy ~" cô ta bất mãn vặn vẹo thân thể, ngồi ở trên ghế lắc bên này lắc bên kia, giống như một đứa bé làm nũng nói " Người ta cũng không phải là muốn ăn, là cục cưng trong bụng muốn ăn chứ sao. Anh không gắp cho người ta thì người ta không ăn!"Dứt lời "bộp" một cái đem đôi đũa trong tay vỗ lên bàn ăn. Khi đôi đũa trúc va chạm với bàn gỗ cứng rắn, âm thanh phát ra cực kỳ thanh Quế Cầm đang chuyên tâm dùng cơm kinh ngạc ngẩng đầu lên hoài nghi nhìn về phía Triệu Bội Bội, mở miệng khuyên lơn "Bội Bội à, không phải mẹ đã nói với con rồi sao, bụng lớn như vậy, không thể tùy ý giở tính khí trẻ con ra, đứa bé vẫn còn ở trong bụng con đó, không ăn cơm sao được? Không phải chỉ là một miếng sườn ư, để mẹ gắp cho con."Không đợi Triệu Bội Bội cự tuyệt, Tạ Quế Cầm đã từ trên ghế đứng dậy, tay trái bưng một đĩa thức ăn nhỏ, cơ thể có chút cồng kềnh đứng lên nghiêng về phía trước, mất rất nhiều công sức mới gắp đầy đĩa sườn om, lại nở nụ cười ha hả đẩy cái đĩa tới trước mặt Triệu Bội Bội Bội nâng cao đầu, căn bản là lười phải cúi xuống, tầm mắt rũ xuống nhanh chóng nhìn lướt qua cái đĩa đó "Cám ơn ý tốt của mẹ, nhưng mà. . . . . . Con không thích ăn nước canh, con muốn ăn bánh mì giòn phía trên kìa, mấy món này có quá nhiều bột trong nước canh, con không thích."Triệu Bội Bội rất kén chọn, không hề nể tình mẹ Quế Cầm cũng là người từng trải, không nói gì nhiều, cười ha ha mấy tiếng, tự tìm bậc thang cho mình bước xuống "Mắt của mẹ không tốt, gắp không được, Kiến Nghiệp, con gắp thức ăn cho Bội Bội đi.""Em muốn ăn thì ăn đi, tại sao lại nhiều chuyện như vậy?" Hứa Kiến Nghiệp rất không vui khi Triệu Bội Bội nhiều lần cố ý gây khó dễ, nghiêm khắc quở nhẹ một câu."Đáng ghét!" Triệu Pepe chuyển con ngươi liếc xéo Hứa Kiến Nghiệp một cái, gương mặt mềm mại đáng yêu trở lên xanh tím, rất tức giận mắng một câu, phẫn nộ nhặt đôi đũa trúc trên bàn lên ăn cơm .Trong lòng Giản Trang cười lạnh một tiếng, thầm mắng Triệu Bội Bội ngu dốt, cô ta vẫn không hiểu Hứa Kiến Nghiệp bằng cô, cho tới bây giờ Hứa Kiến Nghiệp luôn là người đuợc người khác hầu hạ nuông chiều, nào đến phiên hắn đi phục vụ người khác? Lúc trước có cô làm nô tỳ hầu hạ Hứa Kiến Nghiệp bảy năm, hắn ta được cô chăm sóc thành thói quen, mặc dù thành thạo công việc làm ăn, nhưng ở phương diện chăm sóc người khác, hoàn toàn không biết gì. Không chỉ không biết, hắn cũng lười phải học. Sau khi mở công ty làm chủ tịch kiêm chức tổng giám đốc, càng thêm nhiều người hầu hạ hắn, ra ngoài có thư ký xử lý từ a đến z, làm sao có thể vì Triệu Bội Bội mà học được loại việc tỉ mỉ như chăm sóc người khác đây?Huống chi, vừa rồi hai người bọn họ còn ầm ỹ không vui. Hứa Kiến Nghiệp là một người đàn ông rất sĩ diện, cơn giận còn sót lại chưa tan chắc chắn hắn sẽ không chủ động gần gũi cho Triệu Bội Bội một khuôn mặt tươi Bội Bội à Triệu Bội Bội, ban đầu cô đến gần Hứa Kiến nghiệp, lúc quyến rũ hắn, tại sao lại không đào sâu hiểu rõ hắn một phen, nắm rõ tính tình của hắn đây? Có phải lúc ấy chỉ vì cái lợi trước mắt, nóng lòng muốn thành công, chỉ lo quyến rũ, quên đi những thói quen trong cuộc sống?Chưa bao giờ thục sự hiểu rõ một người, lại không biết xấu hổ nói là “tình yêu đích thực”?Cô ầm thầm cười lạnh, giơ cánh tay lên, thuận tay bê đĩa thịt gà cay trước mặt Triệu Bội Bội lên, đặt xuống trước mặt Hứa Kiến Nghiệp, không phải là không thích ăn thịt gà cay sao? Vậy thì giúp cô ta hoàn thành ước vọng, cho người thích ăn sứ cạch một tiếng đặt trước mặt khi Hứa Kiến Nghiệp đang gắp thức ăn, hắn ta hơi giật mình một chút, ánh mắt chuyển qua đĩa thịt gà cay, yên lặng đưa mắt nhìn về phía sau một lát, sau đó nhìn về phía cô "Cô làm gì vậy?""Không phải anh thích ăn món này sao? Mặc dù thịt có chút cay nhưng mà chất thịt rất xốp giòn ngon miệng." Giản Trang theo bản năng nói ra, lời vừa ra khỏi miệng lập tức thấy mình hơi nhiều lời, lập tức bổ sung"Tôi thấy anh gắp món này hai lần, mà đĩa thức ăn thì cách anh khá xa, nhưng anh vẫn nghiêng người tới gắp rõ ràng anh rất thích ăn món đó ?""Đúng, mặc dù tôi không thích ăn cay, nhưng món này thật sự là món ăn yêu thích của tôi." Sau vài giây giật mình hắn ta nở một nụ cười thoải mái mà dịu dàng, đường cong trên gương mặt Hứa Kiến Nghiệp nhu hòa đi rất nhiều, nụ cười tràn ngập trên khuôn mặt hắn, cười vô cùng tự nhiên."Vậy thì đúng lúc, anh ăn đi, vừa rồi không phải bà xã của anh đã nói không thích ăn cái này sao, anh đã thích ăn, tôi mang đến cho anh. Thích ăn thì ăn nhiều một chút, hôm nay anh là thọ tinh đấy. Tất cả lấy anh làm chính."". . . . . ." Khi Giản Trang nói câu này Triệu Bội Bội ngồi bên cạnh hung ác trợn mắt nhìn cô một cái, đôi mắt tràn đầy căm hận, ánh mắt oán độc bén nhọn giống như lưỡi dao sắc bén, dường như muốn xẻo một miếng thịt trên khuôn mặt của Giản Trang xuống. A phi, cái thứ gì, còn nói không muốn quyến rũ chồng mình!Hành động này của Giản Trang, tất cả đều rơi vào trong mắt Tạ Quế Cầm, trên mặt bà ta lập tức hiện lên nụ cười vô cùng mừng rỡ, nói với Giản Trang "Chao ôi, không ngờ cô Giản lại thận trọng như vậy, mới nhìn đã biết Kiến Nghiệp nhà chúng ta thích ăn cái gì. Người tỉ mỉ như vậy, về sau kết hôn, ai mà cưới được cháu nhất định là phúc tám đời. Ôi, người bình thường cũng không thể so sánh, ở phương diện này Bội Bội nhà chúng ta không được tốt, không chăm sóc cho người khác được đâu." Tạ Quế Cầm nói tới chỗ này, dừng một chút, cố ý nhìn về phía Triệu Bội Bội, nói tiếp "Đột nhiên bác lại nghĩ đến trước kia trong nhà có một người rất ngốc, mặc dù diện mạo và gia thế không tốt, nhưng mà chăm sóc Kiến Nghiệp, xử lý chuyện nhà, đó chính là cao thủ nhất đẳng. Mạnh hơn rất nhiều so với Bội Bội đấy. Nhưng mà, cũng chỉ là một người giúp việc có tài . . . . . ."Triệu Bội Bội trào phúng cười nói tiếp "Ủ ôi, mẹ ý của mẹ là con không bằng người phụ nữ kia? Không phải mẹ muốn con làm con dâu của mẹ sao?" Bà lão đáng chết này, chỉ cây dâu mà mắng cây hòe, lén lút so sánh cô với Lý Vận, tưởng cô ta nghe không hiểu sao!". . . . . ." Lập tức gương mặt của Tạ Quế Cầm cứng lại, mấy giây sau mới bình thường trở lại, trên mặt nở nụ cười lấy lòng, giọng điệu mềm mại nói với Triệu Bội Bội "Con nghĩ đi đâu vậy? Mẹ không có ý này. Ý của mẹ là, người phụ nữ trước kia, chính là có số làm nha hoàn, lại không sinh được con, chiếm chuồng gà không đẻ trứng còn chưa tính, ngoại trừ biết làm cơm, cũng không có bản lãnh gì khác. . . . . . Không giống con...con và Kiến Nghiệp đứng chung một chỗ mới là kim đồng ngọc nữ, đặc biệt xứng đôi.""Ôi. . . . . ." Đôi môi đỏ mọng của Triệu Bội Bội nâng lên, cười như không cười liếc về phía mẹ chồng của mình "Mẹ, người cũng đừng khen con như vậy, con miễn cưỡng mới xứng với Kiến Nghiệp, nào có tốt như ngài nói.""A đúng rồi, Bội Bội, lần này cô Giản thật sự là mang đến cho con và Kiến Nghiệp hai phần quà lớn, vừa rồi mẹ thay các con mở ra nhìn một chút, đây đều là những món quà thật sự may mắn, tuyệt đối là đồ tốt."Tạ Quế Cầm vì để tránh cho hai lần cãi vả, đầu óc quay tròn, lập tức nghĩ cách nói sang chuyện khác, trực tiếp mang chuyện Giản Trang tặng quà ra nói "Bội Bội à, nhân lúc tất cả mọi người đều ở đây, mẹ sẽ bảo cô Giản lấy ra xem một chút, tự mình đưa cho con, tặng cho cục cưng chưa ra đời.""Dạ, cháu cũng nghĩ vậy." Giản Trang phụ họa nói, ngay sau đó đứng lên đẩy cái ghế sau lưng ra, đi tới chiếc tủ trắng mang phong cách Châu Âu đặt bên cạnh phòng ăn, cầm hai món quà trên chiếc tủ lên, hai tay cầm mang đến trước mặt Triệu Bội Bội."Cám ơn cô, khiến cô phải tốn kém như vậy."Trên mặt Triệu Bội Bội là một nụ cười thân thiện, đôi tay đưa ra đón hộp quà, khi Giản Trang đặt hộp quà lên tay cô ta, cô ta đã nhanh chóng rụt tay lại —— hai hộp quà trực tiếp rơi qua khe hở giữa hai tay Triệu Bội Bội, nện lên sàn nhà!"Ôi thật xin lỗi, tay tôi bị trượt." Sau khi quà tặng rơi trên sàn nhà, Triệu Bội Bội áy náy, vội vàng ngồi xổm xuống nhặt trên hộp quà trên đất lên trước Giản Trang. Nhưng bởi vì bụng cô ta quá lớn, bỗng nhiên cúi người xuống, sức nặng trên người dồn xuống, chân của cô ta lập tức bị mất sức, hai đầu gối khẽ cong, gần như sắp ngã xuống sàn ta cố ý ngã để đổ trách nhiệm lên đầu mình sao?! Trong lòng Giản Trang chợt căng thẳng, mắt thấy Triệu Bội Bội sắp ngã trên sàn nhà, vội vàng cúi người xuống, quỳ một chân trên đất, tay mắt lanh lẹ dùng hai cánh tay giữ chặt vòng eo nặng nề của Triệu Bội Bội, khi cách mặt đất một khoảng cô đã kịp thời đỡ được cơ thể sắp ngã xuống của Triệu Bội Bội!Quá nguy hiểm! Sau khi Giản Trang đỡ được cơ thể của Triệu Bội bội, trái tim trong lồng ngực vì căng thẳng mà nhảy lên kịch liệt, một chiêu này của Triệu Bội Bội chơi quá âm hiểm, thậm chí ngay cả đứa bé trong bụng mình cũng không quan tâm sao!"Trời ạ! Bội Bội con không sao chớ?"Sau một lúc yên lặng phòng ăn bỗng trở lên ồn áo. Tạ Quế Cầm thét lên một tiếng chạy đến bên cạnh Giản Trang, vội vàng giúp Giản Trang đỡ Triệu Bội Bội dậy, thái độ vừa kinh hoảng vừa sợ hãi, lòng vẫn còn sợ hãi nói"Tại sao lại không cẩn thận như vậy, đang mang thai sao có thể khom lưng chứ, cô Giản nhất định sẽ giúp con nhặt, phải nhờ con tới cướp sao?""Mẹ. . . . . . con cũng là tốt bụng chứ sao. Lại nói, con cũng đâu có xảy ra chuyện gì?" Sau khi Triệu Bội Bội ngồi dậy, quay mặt sang cười cầm tay Tạ Quế Cầm "Người cứ thoải mái đi, con cũng không có bị gì, cô Giản đã đỡ con. Chỉ là. . . . . .""Sao vậy?"Giản Trang cũng nhìn về phía cô ta, không rõ cô ta có ý gì."Em đạp phải quà Giản Trang tặng cho à?" Đuôi mắt Hứa Kiến Nghiệp phát hiện dưới chân Triệu Bội Bội đang đạp lên một trong hai hộp quà. Bởi vì Triệu Bội Bội mang thai sáu tháng rồi, cơ thể tăng cân không ít, một đạp này khiến cả hộp quà đẹp đẽ bị giày cao gót của cô đạp bẹp dí, hộp quà bị biến dạng nghiêm trọng, bên trong chiếc hộp vỡ nát lộ ra vải lụa màu đỏ."Ôi trời, thật xin lỗi. . . . . ." Đôi mi nhỏ dài của Triệu Bội Bội run lên, uất ức bỏ chân ra, ánh mắt lóe lên, ngượng ngùng nói "Người ta cũng không cố ý, có ý tốt nhặt cái hộp lên. . . . . . Cũng không phải là cố ý đạp . . . . . . Em cũng không muốn như vậy, ta còn thiếu chút nữa ngã xuống !""Ôi, Kiến Nghiệp con đừng nói nữa, Bội Bội không có việc gì là tốt rồi!"Tạ Quế Cầm đỡ Triệu Bội Bội lại ghế sô pha, Triệu Bội Bội ngồi trên ghế lo lắng cúi đầu, nhưng lại dùng khóe mắt tà nghễ liếc nhìn Giản Trang, đáy mắt toát ra vẻ hả ra là không phải muốn ngã để giá họa, mà là cố ý đạp nát quà cô tặng. Giản Trang chú ý tới khóe mắt Triệu Bội Bội lộ ra vẻ ác độc, không dấu nhếch khóe miệng, im lặng cười, thật không biết nên nói Triệu Bội Bội như thế nào, tự cho mình là thông minh ! Khi cô ta đưa chân đạp cũng không thèm nhìn. Cô ta đã đạp phải quà tặng Tạ Quế Cầm coi trọng nhất chính là khóa trường mệnh!Vải lụa màu đỏ phủ bên trong cái hộp vỡ nát, chính là cái hộp đựng khóa trường mệnh. Cô ta sẽ không được chết tử tế, đạp cái gì không đạp, lại cố tình đạp khóa trường mệnh của con trai mình! Thông minh quá sẽ bị thông minh hại, thật không biết là cô ta quá không, hay là quá ngu đây!Giản Trang ngồi xổm người xuống nhặt hộp quà lên, mở nắp ra, cố ý giật mình hô to "Ôi trời, xong rồi, khóa trường mệnh bị đạp gãy!""Cái gì?" Tạ Quế Cầm vừa nghe thấy những lời này, một gương mặt già nua lập tức biến sắc, cả kinh thất sắc kêu lên "Không thể nào, cho bác nhìn một chút!" Bà ta nóng nảy sải bước đến bên cạnh Giản Trang, đoạt lấy hộp quà trong tay Giản Trang hai mắt trợn to nhìn chằm chằm cái hộp trong tay, thấy dây chuyền trong hộp đã gảy lìa, thân khóa màu vàng kim chạm rỗng khảm ngọc bị biến dang nghiêm trọng, gương mặt già nua của bà ta nhăn thành hình trái khổ qua, miệng lầm bầm với tốc độ cực nhanh "Tại sao có thể như vậy? Tại sao lại như vậy chứ? Khóa trường mệnh đứt, cháu của ta khóa trường mệnh đứt. . . . . . Khóa trường mệnh không thể đứt, đây là điềm xấu, không phải là điềm tốt!""Không phải chỉ là một chiếc khóa thôi sao? Con mang nó đến tiệm vàng sửa không được sao?"Triệu Bội Bội nhìn phản ứng quá mức kịch liệt của Tạ Quế Cầm, không khỏi mở miệng nói một câu."Con thì hiểu cái gì!" Không ngờ, Tạ Quế Cầm xoay người hung ác gào lên với Triệu Bội Bội "Đây là khóa trường mệnh con biết không! Là cho chuẩn bị cho cháu của ta, con đạp gãy khóa trường mệnh, đây chính là điềm xấu, điềm xấu con biết không! Khóa Trường Mệnh bị gãy, chính là đang trù ẻo cháu của ta không được sống lâu! Con làm mẹ như thế nào hả, ngay cả người cũng đứng không vững sao? Con đạp cái gì không đạp cố tình đạp cái khóa này! Các con là người trẻ tuổi, không biết trời cao đất rộng, căn bản không biết lợi hại bên trong! Hiện tại sửa xong cũng vô dụng!""Mẹ, mẹ đừng có tư tưởng phong kiến mê tín như vậy có được không? Bây giờ là thời đại nào rồi, ai còn cho đứa bé mang khóa Trường Mệnh? Cái gì mà khóa đứt đứa bé cũng không sống lâu? Đừng có việc gì cũng lôi quỷ thần ra, con thật sự là chịu đủ rồi, thật giống như con không đau lòng đứa bé của con vậy, con cũng không biết đó là khóa Trường Mệnh!" Triệu Bội Bội cũng không nghĩ tới sẽ như vậy, càng không nghĩ tới bởi vì một chiếc khóa hỏng Tạ Quế Cầm sẽ hắng giọng mắng cô ta! Cô ta cũng không chịu yếu thế, vênh váo hung hăng ngẩng đầu lên giọng phản bác "Trong bụng dù nói thế nào cũng là con của con, sao có thể rủa đứa bé của mình chết sớm được? Mẹ nói chuyện đừng quá khinh người, đứa bé này là cháu trai của người, hơn nữa còn là con trai của con!"Nói xong, đùng một đá văng cái ghế sau lưng ra, xoay người đi về hướng đại chết! Vốn là muốn áp chế khí thế của Giản Trang, mới đạp nát quà tặng cho cô ta một bài học! Nào nghĩ tới trong hộp chính là cái đồ chơi này! Cô sống ở nhà họ Hứa lâu như vậy, chưa bao giờ bị Tạ Quế Cầm trừng mắt chỉ tay vào mặt mắng như vậy! Tất cả là do Giản Trang đáng chết làm hại! Triệu Bội Bội sải bước rời khỏi phòng ăn, giận đùng đùng đi lên lầu, vừa nhìn thấy gương mặt Giản Trang cô chỉ hận không thể xé rách nó! Cố ý tới nhà cô nịnh nọt! Đồ gái điếm, bực bội thật mình phải ra ngoài thôi! Con mẹ nó cô cứ chờ đấy!Trong phòng ăn, không khí vui vẻ khi ăn cơm lập tức tan thành mây khói, hóa thành một mảnh màu điểm Triệu Bội Bội và mẹ chồng cãi nhau Hứa Kiến Nghiệp không nói một đến khi mọi người giải tán, Hứa Kiến Mghiệp mới đứng lên, mệt mỏi nói với Giản Trang "Hôm nay cứ như vậy đi, tiểu Trang, trước tiên tôi sẽ đưa cô về nhà."*Sau khi xuống tắc xi, Giản Trang dừng chân ở phố Bắc Quốc mua đồ. Cô hiểu chuyện khéo léo từ chối ý tốt của Hứa Kiến Nghiệp, để Hứa Kiến Nghiệp về giải quyết chuyện nhà mình. Tự mình ra khỏi khu biệt thự, đi tới đường ô tô bên cạnh thuê xe trở lại trung tâm thương thoại di động trong túi vang lên, tên hiển thị trên màn hình là Nguyễn Hàn Thành gọi lấy điện thoại di động ra, nhấn nút trả điện thoại truyền đến giọng nói lạnh lẽo của Nguyễn Hàn Thành "Giản Trang, bây giờ cô tan làm chưa? Có chuyện này phải nói cho cô biết, vừa rồi cha tôi gọi điện thoại tới, thông báo tối nay tất cả các thành viên của nhà họ Nguyễn về nhà họp mặt. Nguyễn Thiếu Dật, Nguyễn Bắc Thần cũng sẽ về nhà, chúng ta cũng phải trở về." Âm thanh điện thoại đập xuống đất tựa hồ vẫn còn vang vọng trong không Trang đứng nguyên tại chỗ, ngơ ngác nhìn di động trên thoại di động sau khi bị rơi, nắp sau lưng lẫn thân máy liền thê thảm tách rời, nắp sau văng tung đến chỗ khác, chỉ còn lại màn hình điện thoại lóe ra những câu chữ bại lộ trong không tin nhắn trong điện thoại kia đối với Giản Trang đã không phải là tin nhắn bình thường, quả thực cô không thể tin được vào mắt mình. Trên màn hình di động viết cái gì vậy? Chỉ đơn giản là một tin nhắn bình thường? Hay là lời thăm hỏi thân thiết của anh trai? Không… tất cả đều không những hàng chữ trong tin nhắn, cô hoàn toàn không cảm giác được đây là một tin nhắn bình thường. Cô sinh ra ở Lý gia, cũng có anh trai, mặc dù chỉ là anh họ nhưng lúc liên lạc cũng không dùng những từ ngữ như tin nhắn này. Lời nói dịu dàng như vậy, ngôn từ mập mờ, ẩn dưới hàng chữ mập mờ là một sự thật đáng sợ___ tình yêu cấm kỵ giữa anh trai em Trang không xác định được lời tiết lộ của Nguyễn Bắc Thần bên tai cô là sự thật hay không, quan hệ giữa Giản Trang và anh trai cô ấy Giản Ninh đã vô cùng thân thiết, cũng từng có quan hệ xác thịt rồi. Hay chỉ mới chớm nở, hoặc là…hai người đã thân mật khăng khít, đồng giường cộng chẩm, thân thể kết hợp?Những lời Nguyễn Bắc Thần nói khiến người nghe thật kinh ngạc, nhưng nếu cẩn thận nghĩ lại…không giống như nói đùa. Không có đạo lý nào Nguyễn Bắc Thần lại đùa với mình như vậy. Nguyễn Bắc Thần là bác sĩ tâm lí, nói hắn sử dụng chiến thuật tâm lí hù dọa cô, nên mới cố ý nói những lời tàn khốc đáng sợ đó, thì còn nghe mà, tin nhắn trên điện thoại di động của mình thì nên giải thích thế nào?Nguyễn Bắc Thần vì đùa mà cố ý làm cho thật, hù dọa cô để cho chân thực, nên giả giọng điệu của Giản Ninh, dùng một số lạ nhắn tin cho mình?Nếu mục đích của hắn là vậy, chúc mừng hắn thành công trực giác lại loáng thoáng nói cho cô biết, chuyện không đơn giản như vậy. Mà nếu chuyện không đơn giản như vậy, thì tình huống thật sự là cái dạng gì?Suy nghĩ đến nát óc, rà soát từng chi tiết nhỏ nhất để tìm kiếm đáp án, nhưng vấn đề là cô bị lời nói của Nguyễn Bắc Thần làm cho giật mình đã tâm phiền ý loạn, suy nghĩ không yên, hoang mang lo sợ, trong đầu đã đặc quánh như tương hồ, một mảnh hỗn loạn, cái gì cũng không nghĩ ra. Hoàn toàn không biết nên bắt tay suy nghĩ từ phương diện định!Đáy lòng hung hăng gầm nhẹ nhắc nhở chính bản định phải trấn định, tình huống hiện tại còn chưa nát bét, ít nhất… cô có thời gian rất dài để suy động viên bản thân từ đáy lòng, chậm rãi có hiệu quả, Giản Trang tìm về một chút tư duy, sự hốt hoảng đi loạn trong đầu – ý thức cũng dần dần bình tĩnh Trang biết cô thật sự có một người anh gọi là Giản Ninh, Chính văn chương 1 đã đề cập, do cha Giản nhắc tới là con trai lớn nhà họ Giản, cũng là con trai duy Ninh lớn hơn cô năm tuổi, năm nay vừa tròn ba mươi, sự nghiệp thành đạt, theo cha bước trên con đường chính trị, hai mươi hai tuổi thi đậu nhân viên chính phủ được vào tòa thị chính làm nhân viên trong phòng quản lí thành phố, hai năm sau thăng chức thành phó phòng, một năm sau trở thành trưởng phòng, sau khi làm trưởng phòng thì hắn đã có tiếng nói, bắt đầu bộc lộ tài năng, cũng giống như Giản Thiên Hành cha Giản, cha của Giản Trang, hắn trời sinh có đầu có tốt tinh thông tùy cơ ứng biến, cộng thêm cha Giản có mạng lưới quan hệ không tệ, không tới hai năm trên đàn chính trị hắn đã có không ít công lao, phá cách trở thành phó thị trưởng thành phố Hoa Trung, lại trở thành người được đề cử lên làm thị trưởng. Qua một năm, thành tích cao của hắn, thông qua trung tâm thưởng ủy bỏ phiếu, thành công đề bạt hắn lên làm thị thưởng thành phố Hoa Trung, hai mươi tám tuổi, trở thành thị trưởng trẻ tuổi nhất, độc nhất vô nhị!Không thể phủ nhận, sinh ra trong gia đình quan chức, đối với con đường chính trị của Giản Ninh có sự trợ giúp không nhỏ, nhưng thành công nhiều hay ít phụ thuộc vào năng lực và cố gắng của bản thân gia là nhân vật quan trọng trong giới chính trị, ba đời làm quan, tính cả Giản Ninh mà nói hẳn là đời thứ tư. Gia tộc tham chính tham gia giới chính trị phức tạp như vậy, trình tự lẫn quy củ tham chính có thể coi như giống chế độ thừa kế cha truyền con nối, ở trong nước nhiều đếm không xuể. Tùy tiện lấy ví dụ như thiên hạ đệ nhất thôn “Thôn Hoa Tây” chẳng hạn, nhân vật dẫn đầu trong giới chính trị lẫn giới kinh doanh tiếng tăm lừng lẫy là Ngô gia, cả thôn Hoa Tây nhà nhà đều là biệt thự, cuối năm liền nhà nhà liền góp tiền, đường đi bộ trong thôn được sửa sang còn khí phái hơn so với đường quốc lộ, đèn đường hồng sắc nghìn tía, một chỗ cũng không thiếu. Hơn nữa ở trong thôn còn có tòa nhà cao gần ba trăm mét, trên còn có quả bóng vàng đồ sộ, thể hiện rõ sự phồn thịnh và phong thái của thôn. Thôn Hoa Tây phú quý như vậy, chính là do Ngô gia quản lí. Căn cơ Ngô gia đã phát triển đến tận thành phố Giang Âm, mỗi người trong nhà họ Ngô đều đảm nhận những vị trí hết sức quan trọng trong giới chính trị ở địa phương tộc Ngô thị đã trở thành gia tộc chính trị trọng yếu nhất có thể thay mặt các gia với những gia tộc đông đúc khác, Giản gia có vẻ thưa thớt người hơn, Giản Thiên Hành và Kiều Nguyệt mẹ Giản, mẹ của Giản Trang đời này chỉ có một đôi nam nữ, chính là Giản Trang và Giản Ninh. Mẹ Giản, Kiều Nguyệt điển hình là một người phụ nữ cao sang quý phái, mặc dù đã năm mươi nhưng lại có thể bảo dưỡng ra khuôn mặt của phụ nữ bốn mươi, lúc còn trẻ đã từng đi du học ở Paris nước Pháp bốn năm, tiếp nhận tư tưởng phương Tây, cho rằng phái nữ nên có quyền theo đuổi ước mơ của mình, mục tiêu của cuộc sống không phải là sinh con dưỡng cái, mà là có sự nghiệp riêng của mình, một mảnh trời đất. Không thể đem tất cả tuổi xuân và tinh lực cống hiến cho gia đình, phải độc lập về kinh tế, để được hưởng quyền lợi bình đẳng như đàn ông. Cho nên mẹ Giản mới đầu có ý nghĩ chỉ sinh một đứa bé, nhưng mang thai đứa thứ nhất lại là con trai, bé trai thì thỏa mãn nguyện vọng có người thừa kế sản nghiệp của Giản Thiên Hành, nhưng không thể thỏa mãn được ý nghĩ muốn con gái của mẹ Giản, vì vậy mấy năm sau mẹ Giản lại mang thai, rốt cuộc đã được như nguyện sinh ra một bé sau khi có một trai một gái, bất luận như thế nào, Kiều Nguyệt cũng không chịu sinh thêm. Mà Giản Thiên Hành là độc đinh, không có anh em họ hàng thân thích, Kiều Nguyệt cũng là con gái độc nhất, cho nên đến thế này của nhà họ Giản, nhân khẩu giống như đất nước vừa xây dựng, ít ỏi đến đáng thể nào như Nguyễn gia nhân khẩu thịnh vượng, người nhà chất đầy cả Ninh từ lúc mới sinh liền bị cha Giản gửi gắm tất cả hi vọng, từ nhỏ đã phải học tập nhiều khóa văn hóa, tu thân dưỡng tính, tố chất, kiềm chế cảm xúc, học thức, mỗi phương diện đều bị cha Giản nghiêm khắc giám sát, đốc thúc, chỉ cần hơi chậm một chú chính là lời lẽ chỉ trích khắc nghiệt lẫn hình phạt về thể xác. Đối với Giản Trang bên này thì cha Giản không có yêu cầu gì, mà mẹ Giản thích con gái, từ nhỏ Giản Trang đã được sủng ái hết mức, Giản Trang gần như là dưới sự cưng chiều của mẹ Giản mà lớn lên, cho nên sau khi trưởng thành, so với Giản Ninh thành thục chững chạc thì chênh lệch rất nhiều, biến thành người không học vấn không nghề nghiệp, không biết đến sự khó khăn của xã hội, hoàn toàn là một đại tiểu thư không biết cái thứ về Giản gia lẫn tài liệu về Giản Ninh, thật ra cô hoàn toàn không biết gì cả. Khi cô sống lại trong thân thể Giản Trang, não Giản Trang đã ngừng hoạt động, tổ chức thần kinh đã hỏng, nên sau này tỉnh lại không hề có bất kì trí nhớ nào về Giản gia và Giản thứ tài liệu này căn bản là trong lúc mẹ Giản chăm sóc bên giường từng chút từng chút nói cho cô Giản đã sớm nói qua với cô, Giản Trang có một người anh trai vô cùng hiểu chuyện, dịu dàng săn sóc, quan hệ của cô và anh trai rất tốt, hai người từ nhỏ đã tay nắm tay cùng nhau về nhà lúc tan học, cùng nhau chơi đùa. Giản Ninh hơn Giản Trang năm tuổi, thể trạng so với cô thì khỏe hơn, cho nên lúc bốn tuổi Giản Trang thường xuyên làm nũng với Giản Ninh, không muốn phải đi bộ dưới đất, mà luôn dùng đôi tay bé nhỏ ôm lấy chân Giản Ninh khi đó đã chín tuổi, y y nha nha đòi hỏi bế bế’.Theo lời mẹ Giản nói, Giản Ninh là một người dũng cảm mà cẩn trọng, là một anh trai quan tâm săn sóc, đối với em gái là mình cực kỳ sủng ái. Mỗi khi Giản Trang bày ra bộ dạng như vậy thì Giản Ninh liền vươn mình ra, không thể từ chối mà giúp đỡ em gái. Ngay cả chuyện ôm ôm bế bế như vậy, Giản Ninh cũng chưa lần nào cự tuyệt. Chỉ cần Giản Ninh thấy Giản Trang ôm chân hắn, ngẩng mặt lộ ra nụ cười ngây ngô, hắn cũng sẽ nở nụ cười, tiếp đó không nói hai lời liền đem tiểu Giản Trang cõng lên tấm lưng còn chưa phát dục hết của hắn, cười khanh khách hỏi Giản Trang muốn đi đó theo lời Giản Trang nói, một đường cõng mình đi mấy cây số từ nhà đến công viên Thái Hồ. Trong lúc cõng mình, còn thỉnh thoảng cố ý lắc lư mấy cái, tiểu Giản Trang trên lưng Giản Ninh sẽ vui mừng nhảy lên mấy cái, dẫn đến một chuỗi tiếng cười. Tiểu Giản Trang thích nhất là ôm cổ Giản Ninh, ở trên lưng hắn vui mừng kêu to “Anh, anh! Lại lần nữa, lại lần nữa đi, anh, lắc lần nữa đi!”Hai bên đường, mọi người đi qua không khỏi qua đầu lại nhìn hai anh em đang vui Ninh không chỉ thích cõng tiểu Giản Trang mà còn thích ôm cô. Nhưng dù sao hắn còn rất nhỏ, sức lực cũng không phải rất lớn, ôm thì chỉ ôm được một lát sau đó bất đắc dĩ thả Giản Trang xuống, Giản Trang sẽ đi vòng quanh người Giản Ninh, dùng tay nhỏ bé của mình xoa bóp cánh tay của Giản Ninh, đặc biệt quan tâm nói “Em xoa xoa, anh liền có sức lực.”Trò chơi ôm ôm bế bế, vẫn kéo dài đến tận khi Giản Trang học lớp sáu mới dừng lại. Nhưng vì chơi đùa với Giản Ninh từ nhỏ đến lớn, quan hệ của Giản Trang với Giản Ninh rất gần gũi, Giản Trang học tập không tốt, Giản Ninh sẽ tìm vở ghi chép chương trình học hồi trước của bản thân, sau đó dựa trên phương thức giáo dục của giáo viên viết lại một bản giáo trình phù hợp với Giản Trang hơn. Mỗi lần gần đến cuộc thi, Giản Trang đều nước đến chân mới nhảy tìm Giản Ninh, để Giản Ninh bổ túc Ninh đã lên năm thứ hai trung học, áp lực chương trình học rất lớn, mặc dù bài tập nhiều không thở nổi, nhưng vẫn dành nhiều thời gian phụ đạo cho Giản Giản mỗi lần nhắc tới chuyện này, cũng sẽ không nhịn được cảm thán với Giản Trang “Trang Trang à, con thật sự có một người anh rất tốt, mẹ thật hâm mộ con, có anh trai bảo vệ mình từ nhỏ đến lớn. Ninh Ninh quả thật rất tốt, không hổ là con trai ngoan của mẹ!”Xem xét những lời mẹ Giản nói với cô, đều là tình cảm anh em hồn nhiên trong sáng, tuổi thơ khờ khạo tốt mà, đấy chỉ là đứng dưới góc nhìn của cha mẹ nói lên. Dù sao mẹ Giản cũng là cha mẹ, hoàn cảnh thật sự thế nào, thái độ của Giản Ninh với Giản Trang đến tột cùng là thái độ gì, quan hệ giữa hai người ra sao, cha mẹ căn bản không thể biết gian cô sống lại đó, vừa đúng lúc Giản Ninh đi công tác, đến biên giới Tây Tạng xa xôi hẻo lánh khảo sát, an ủi những giáo sư tình nguyện từ Hoa Trung không sợ gian khổ đến đây dạy học. Lúc kết hôn với Nguyễn Hàn Thành, cha Giản lo lắng sẽ ảnh hưởng đến công việc của Giản Ninh, nên chưa thông báo cho hắn, vì vậy Giản Ninh cũng không trở về, cũng không biết chuyện cô và Nguyễn Hàn Thành kết hôn. Nhưng trước mắt, Giản Ninh trở lại, từ tin nhắn mà nói, hình như hắn đã biết chuyện cô kết hôn Giản Ninh thật sự thích Giản Trang, loại yêu thích này là bí mật không thể cho ai biết, vậy thì cha mẹ cũng không có khả năng biết được. Cha mẹ cũng không biết, thì người mất trí nhớ như cô lại càng không thể biết, bây giờ trước mắt cô là một mảnh sương phủ bao quanh, căn bản không nhìn thấy phương tại cô cần biết quan hệ cụ thể của Giản Trang và Giản Ninh là dạng gì, nếu là tình yêu nam nữ, phần tình cảm cấm kỵ này, đã phát triển đến bước nào rồi? Giản Ninh đơn phương tương tư Giản Trang, hay là cả hai cũng yêu nhau? Hay quan hệ của Giản Trang và Giản Ninh là một loại quan hệ khác, Giản Ninh dùng thủ đoạn cưỡng ép Giản Trang đi vào khuôn khổ chăng?Rốt cuộc là cái dạng gì? Quan hệ này ảnh hưởng đến thái độ của cô với Giản Ninh, cùng với cách giải quyết vấn đề dù đã vào Nguyễn gia rồi, nhưng không thể cắt đứt quan hệ với Giản gia được, cha Giản mẹ Giản thì còn dễ ăn nói, chỉ cần giả bộ ăn sung mặc sướng là có thể lừa được. Nhưng Giản Ninh kia, có quan hệ phức tạp với cô như vậy, lừa ai chứ? Lấy chuyện mất trí nhớ làm lý do liệu có thể che dấu được sực khác biệt giữa cô và Giản Trang trước đây không? Lui một bước mà nói, coi như Giản Ninh tin lý do cô mất trí nhớ, không tìm tòi nghiên cứu tính cách khác trước của cô, vậy liệu hắn có triển khai thế công tình yêu với cô không?Nếu một người đàn ông thật lòng yêu một người phụ nữ, mà đột nhiên cô ấy bất hạnh bị mất trí nhớ, người đàn ông sẽ bỏ mặc, từ bỏ đoạn tình cảm này sao? Chắc chắn không!Giản Trang bỗng nhiên lại bắt đầu rối rắm, chuyện này thật phức tạp, mặc kệ xử lý thế nào cũng không thể tránh khỏi lộ ra sơ hở, đây là một đề bài nguy hiểm, không ai có thể đưa ra một đáp án chu toàn hoàn rồi… Trong lúc giật mình, Giản Trang lại nghĩ tới Nguyễn Bắc đúng! Làm sao Nguyễn Bắc Thần biết quan hệ bí mật’ của Giản Trang và Giản Ninh chứ? Giản Trang vẫn giấu diếm mọi chuyện, hai người Kiều Nguyệt, Giản Thiên Hành là cha mẹ còn không biết tầng quan hệ cấm kỵ này, người ngoài như Nguyễn Bắc Thần sao lại biết?Không phải Nguyễn Bắc Thần là bác sĩ tâm lý à? Nhưng tại sao đối với chuyện Giản gia lại nắm rõ như thế? Chẳng lẽ hắn đã sớm có mưu tính trước, âm thầm điều tra? Nhưng theo đạo lý mà nói, trước kia Giản Trang và Nguyễn Bắc Thần cũng không có xô xát, lý do gì mà hắn muốn điều tra chuyện của Giản Trang?Đối với Nguyễn Bắc Thần này, cô từ đầu đến cuối đều nhìn không thấu, không cách nào biết người này rốt cuộc đang suy nghĩ báo cáo điều tra thống kê nói, người đi sâu vào nghiên cứu tâm lý học, đến cuối cùng thường thường sẽ thấy bệnh trong lòng, cho nên bác sĩ tâm lý trị liệu cho mỗi người bệnh, đồng thời bản thân cũng là người mắc trụ âm dương, âm dương lưỡng cực. Mọi việc đều có hai mặt, có tốt sẽ có xấu, có đen sẽ có trắng, trong bản tính con người, cũng ẩn dấu một mặt không lành mạnh. Nếu con người bị uy hiếp, sợ hãi, bắt nạt, mặt âm u đó sẽ lộ ra, tạo thành phẫn hận, nóng nảy, ác độc, âm hiểm, ghen tỵ. Trong tiềm thức mỗi người ẩn chứa mặt u ám này có nhiều có ít, mà mỗi người thể hiện một cách khác nhau, khi mặt u ám lớn hơn mặt tốt đẹp xâm chiếm tâm tư của con người qua một thời gian dài, người này sẽ trầm luân thành một ác nhân kẻ xấu, kẻ ác. Tâm lý của ác nhân, cũng có cấp độ bệnh hoạn khác tâm lý học mà nói, chính là dạy bạn cách làm thế nào để phát hiện mặt u ám, đào móc nhân tính mặt u ám là một quá trình, trong quá trình khai thác ca bệnh, sẽ học được cách điều trị bệnh tâm lý. Nhưng quá trình này đối với người học tâm lý học mà nói là cực kỳ nguy hiểm. Bởi vì trong quá trình bạn tìm hiểu, mới phát hiện ẩn sâu trong tiềm thức, một nhân cách hoàn toàn xa lạ___ mặt u ám của chính Bắc Thần làm việc luôn không theo lẽ thường, trải qua hai đời, cũng coi như trải nghiệm không ít, nhưng vẫn không thể biết rõ suy nghĩ của hắn là dạng gì, không hiểu đến tột cùng hắn là người như thế với cô mà nói, sống lại vào Giản gia, cũng không phải là chuyện hoàn toàn tốt. Sống lại trên người Giản Trang, cô cũng mang trên lưng vận mệnh của Giản Trang, hiện tại phải gánh vác không chỉ là vận mệnh của cô mà còn có vận mệnh của Giản người lo hai cái mạng, với bản thân là một chuyện lao tâm lao khi đó, thân phận Giản Trang ở Giản gia lại phức tạp như vậy…Hiện tại, trước mắt có rất nhiều vấn đề. Tương lai con đường còn rất dài, cô chỉ có thể tận lực, từng bước từng bước xử khi ổn định cảm xúc, Giản Trang cúi xuống nhặt điện thoại di động lên, nhặt nắp sau điện thoại bị văng xa, lắp lại, bỏ vào trong túi này đã là chập tối, hoàng hôn buông trời đã trút bỏ bộ áo xanh thăm thẳm, xa xa, ráng chiều mênh mông, từ từ lặn xuống phía Tây. Nắng chiều vùng vẫy chiếu rọi, mây trời bị nắng hồng nhuộm thành tím đậm, lộng lẫy rực rỡ trải dài phía chân nhanh, mặt trời sẽ xuống sáng dần dần thối lui, bóng tối mở thị rộn rã cả ngày trời, rốt cuộc dần an tĩnh khi hoàng hôn phủ xuống, có sự chào đón vô cùng mịt mờ, nhưng lại là thời khắc điên cuồng hoan đêm…cuối cùng cũng đến.*Chung cư Lệ Thủy, trong nhà Nguyễn Hàn thịt gà hầm cách thủy trong phòng bếp đã được, Nguyễn Hàn Thành đổ canh nóng vào trong tô, bưng lên bàn ăn màu trắng sữa, bày ba món ăn một món canh, ăn với cơm mềm dẻo vừa phải, tuyệt đối được coi là một bữa tối thịnh Hàn Thành sắp xếp xong tất cả, dọn dẹp ổn thỏa, lúc này mới cởi tạp dề, đến phòng cách gọi Giản Trang ăn cơm. “Giản Trang, ăn cơm thôi, thức ăn chuẩn bị xong rồi.”Nguyễn Hàn Thành đến bên sofa, ngồi trên ghế đối diện nói với Giản Trang đang nhìn điện thoại di động.“A___”May là Nguyễn Hàn Thành nói rất nhỏ, giọng nói nhu hòa như gió thoảng, sau khi Giản Trang cúi đầu nghe thấy âm thanh của hắn, cũng bị chấn động toàn thân giống như bị giật mình, mặt lộ vẻ kinh hãi, bỗng chốc ngẩng đầu lên, giương mắt nhìn chằm chằm Nguyễn Hàn Thành đứng trước mặt.“Cô làm sao vậy?” Nguyễn Hàn Thành lo lắng nhìn Giản Trang, trên gương mặt tuấn dật hiện rõ vẻ lo lúc này, Giản Trang mới lấy lại tinh thần, sau khi nhìn chăm chú thì mới biết người bên cạnh là Nguyễn Hàn Thành, từ ngữ nhảy đến cổ họng liền buông xuống, thở dài nói “Không có gì, chỉ là anh đi bộ không tạo ra âm thanh, đột nhiên lên tiếng khiến tôi giật mình thôi.”Thật ra thì không phải do Nguyễn Hàn Thành, mà vì mấy phút trước cô mới nhận được một cuộc gọi từ dãy số lạ, tay theo bản năng cầm điện thoại nhấn nút trả áp điện thoại di động vào tai, cô nghe thấy bên kia đầu dây có một giọng nói cực trong trẻo từ tai nghe truyền tới, đó là một chất giọng rất ấm áp, là giọng đàn ông, rất dịu dàng, mặc dù qua tai nghe nhưng vẫn có thể cảm nhận được, không hề giảm đi chút nhu tình nào “Bảo bối, nếu em mở máy, sao không gọi lại cho anh ca ca?”Lúc ấy Giản Trang liền ngây người, mắt trống rỗng nhìn phía trước, ánh mắt không có tiêu cự, phiêu phiêu trong không khí. Mà đầu bên kia điện thoại, âm thanh của người đàn ông không dừng lại chút nào, khi Giản Trang còn đang giật mình ngây ngô vẫn như cũ liên tục truyền ra, bay vào trong tai cô “Trước kia em đâu có như vậy, chẳng lẽ là do tai nạn xe cộ khiến em cái gì cũng không nhớ được sao? Nếu quả thật như thế, anh ca ca sẽ rất đau lòng. Mọi chuyện tốt đẹp lúc trước, em đều không nhớ rõ, hoàn toàn quên mất, quên mất mọi thứ, mà anh vẫn nhớ rõ ràng, hơn nữa vì em mất trí nhớ mà tâm trí anh càng thêm khắc sâu, nhưng lại để một mình anh nhớ tất cả hồi ức, nói như vậy, phải chăng trời cao đối với anh quá mức bất công?”Âm thanh của hắn rất dịu dàng, cho dù hiện tại cô không đứng trước mặt hắn, nhưng chỉ cần nghe giọng nói trầm thấp mà ấm áp cũng có thể tưởng tượng ra khuôn mặt thâm tình của người đàn ông đang dịu dàng nói, một đôi mắt sáng đắm đuối đưa tình. Chỉ cần nghe âm thanh đó cũng đủ để cho bất kỳ người phụ nữ nào cũng ảo tưởng, tình nguyện chết chìm trong cái ao dịu dàng của hắn.“Trang Trang, chẳng lẽ em vẫn không nhớ ra anh ư?” Âm thanh người đàn ông dừng lại một chút, sau đó nghe được tiếng hít thở đều đều của hắn, thật giống như thở dài buồn bã, sau đó âm thanh của hắn lại vang lên, “Em biết không, thật ra thì… Mặc dù anh rất sợ, nhưng lại rất cảm kích ông trời. Trời cao vẫn rất công bằng với anh, ít nhất, không đem em từ bên người anh cướp đi. Chẳng qua chỉ cướp đi trí nhớ mà thôi. Trí nhớ mà thôi, so với em không quan trọng bằng, em không có việc gì là tốt rồi. Không quan trọng, đã quên không cần gấp gáp, anh thay em nhớ. Nếu như em không muốn nhớ lại chuyện trước kia, cảm thấy phải nhớ lại mọi chuyện lúc trước quá phiền phức, vậy để một mình anh giúp em nhớ, chỉ cần em muốn nghe, lúc nào anh cũng sẽ kể cho em, như vậy được không?”Giản Trang vì quá mức khiếp sợ, nhất thời còn chưa tìm lại được âm thanh của mình, hô hấp đình trệ thật vất vả mới thở lại được, nhưng đôi môi run rẩy lợi hại, sợ rằng âm thanh vừa phát ra cũng sẽ run run như cần suy nghĩ, rõ ràng, người đàn ông bên kia điện thoại là Giản Ninh. Cô phải tận lực giả bộ như bình thường, giả bộ như bị mất trí nhớ, phải có phản ứng như người không nhớ cái gì đối xử với anh trai của bên kia điện thoại, hồi lâu không nghe thấy Giản Trang đáp lại, không khỏi khẩn trương hỏi thăm “Em làm sao vậy? Sao lại không nói chuyện? Có phải không nhớ ra anh là ai?”Bên này Giản Trang tiếp tục trầm mặc, yên tĩnh không phát ra một tiếng động.“Đứa ngốc, sao không trả lời anh, nếu không nhớ anh là ai, nhận điện thoại rồi, câu đầu tiên cũng nên hỏi xem đối phương là ai chứ. Như em không nói một lời ngây ngốc nghe nửa buổi xong, vẫn không biết anh là ai, ngộ nhỡ là một tên lừa gạt gọi tới thì em phải làm sao?” Trong tai nghe vẫn truyền ra âm thanh dịu dàng như cũ, chỉ là đột nhiên nhuộm một tầng tiếng cười thản nhiên, vẫn tiếp tục nói bên kia điện thoại, “Sao mà sống bao nhiêu năm rồi, cái dáng vẻ ngốc nghếch vẫn không thay đổi thế? Nhớ, về sau nếu có số lạ gọi tới trước tiên nhất định phải hỏi đối phương bạn là ai’, nếu đối phương không nói danh tính, chỉ nói lảm nhảm, em liền cúp điện thoại, không cần dây dưa vô vị. Anh nói nhiều như vậy, còn chưa nói tên của mình, lúc nãy nhìn thấy điện thoại thông máy, liền cực kỳ cao hứng, quên không tự giới thiệu. Anh là Giản Ninh, là anh trai của em. Em có ấn tượng gì không?”Trả lời thế nào?Giản trang do dự, điện thoại đã nhận, nếu như bây giờ không nói gì hoặc trực tiếp cúp máy, người sáng suốt vừa nhìn liền biết mình cố có lựa chọn nào khác, cô phải trả lời hắn thôi. Đành tương kế tựu kế vậy, cứ theo lời Giản Ninh thuận thế giả ngu là được, làm gì cũng được. Chần chờ vài giây, âm thanh mới từ trong miệng khạc ra “Là anh trai à, em có chút ấn tượng. Mẹ đã kể qua với em chuyện của anh. Nhưng mà… cụ thể lúc bé ra sao, hai chúng ta là dạng gì, em đều không nhớ rõ.”“Nha đầu ngốc, rốt cuộc em cũng nói chuyện với anh.” Bên kia đầu dây giọng nam đột nhiên cao hơn, không còn trầm thấp như trước, “Buổi sáng anh ngồi máy bay từ Tây Tạng trở về, mới vừa đến nhà, liền nghe mẹ nói em đã đổi số di dộng, buổi chiều gọi cho em hơn chục lần đều tắt máy. Sao lại tắt máy vậy? Còn có, sau đó anh có nhắn tin cho em, em nên nhận được chứ? Sao không trả lời anh?”“Em…thật xin lỗi anh trai, buổi chiều di động em sắp hết pin nên tắt máy. Chờ sau khi mở máy, lại đến giờ ăn cơm tối, mà em lại ném điện thoại trên ghế sofa, chỉ lo làm cơm không để ý điện thoại, thật xin lỗi.” Giản Trang hạ giọng thấp hết sức nói, rất vô tội và uất ức, bịa ra một lý do có khả năng xảy ra nhất.“…..Thôi, anh chỉ là hỏi một chút, cũng không có ý trách em. Không cần phải nói xin lỗi với anh.” Trong âm thanh của hắn nụ cười phai nhạt dần, giọng nói lại càng dịu dàng, “Vậy bây giờ em ăn cơm chưa? Sau khi ra viện, bác sĩ có nói sau khi bị tai nạn xe sẽ lưu lại di chứng không? Xảy ra tai nạn là chuyện nhỏ, mặc dù thân thể lành lại, nhưng cơ thể ở nhiều phương diện cần phải chú ý hơn, cơ thể từng bị thương không giống với người thường, phải tiếp nhận các loại thuốc tiêm lẫn trị liệu, trong người sẽ tích tụ nhiều thuốc kháng sinh, phá hỏng sự cân bằng của sức khỏe, căn bản thân thể sẽ kém hơn trước.”“Cảm ơn anh trai quan tâm, em không sao, sau khi xuất viện cơ thể rất khỏe mạnh, ngay cả cảm mạo cũng không bị. Về phần cơm tối, em vừa mới làm xong, đang chuẩn bị ăn thì anh gọi điện tới.”“Hóa ra là như vậy.” Giản Ninh trầm ngâm nói, sau đó ân cần nói tiếp, “Vậy em còn không nhanh ăn cơm, anh cúp trước, không chậm trễ em nữa. Ngoài ra, anh đang trên đường đến nhà em. Đừng nói là anh không báo trước, anh gọi điện cho em cả buổi chiều, em lại không nhận được. Hơn nữa, hai tháng rồi anh cũng không gặp em, trở về liền nghe nói em bị tai nạn nghiêm trọng như vậy, làm sao anh có thể yên tâm được. Không nhanh chóng gặp em, trong lòng anh rất khẩn trương. Anh phải tự mình xác nhận em không có chuyện gì, anh mới có thể an tâm. Anh nói này, hai tháng không gặp, anh rất nhớ em, thật sự rất nhớ em.”Bên này điện thoại Giản Trang sau khi nghe Giản Ninh nói, hô hấp chậm lại, trực tiếp kinh ngạc không thốt nên lời. Tay phải cầm điện thoại thiếu chút mất đi sức lực, suýt nữa điện thoại di động trượt từ tay xuống sự là ngoài dự đoán!Tin tức Giản Ninh đột nhiên tới thăm, khiến cho cô rất bất ngờ, giống như là từ trên trời bỗng giáng xuống một cái chày gỗ hung hăng đập lên trán, trực tiếp khiến suy nghĩ của cô chán nản, không có lực chống đó, cô chưa kịp nói gì, Giản Ninh liền cúp điện tai nghe điện thoại, chỉ còn dư lại một trận lạnh tức này, thật sự là quá đột ngột!Buổi chiều ở trong tin nhắn, Giản Ninh chỉ nói là phải đến thăm cô. Khiến cho trong lòng cô có chút chuẩn bị. Nhưng mà cô cũng không chuẩn bị đến mức ngay đêm nay liền đón hắn đại giá quang lâm. Kế hoạch của cô là, ít nhất phải đến ngày mai mới có thể nghĩ ra phương án xử lý thỏa đáng, đi về Giản gia gặp người anh trai ai có thể nghĩ đến, hắn lại không thể chờ đợi được, vội vàng đi đến nhà nữa hắn đang trên đường đi tới, chắc là sắp tới còn chưa nghĩ ra biện pháp đối đáp thật hiệu quả đâu, vấn đề đã chạm ngay mặt sao bây giờ?Cô đang suy nghĩ hết sức chăm chú, hết sức khẩn cấp suy tư biện pháp giải quyết vấn đề thì đột nhiên Nguyễn Hàn Thành đi tới bên người cô nói chuyện, tư tưởng vốn đang căng thẳng cực độ, suy nghĩ quay vòng nhanh chóng không cho phép xung quanh có một chút gió lay cỏ động. Mặc dù âm thanh Nguyễn Hàn Thành vô cùng êm ái, nhưng với loại trạng thái thần kinh căng thẳng này, vẫn sẽ bị giật giờ Nguyễn Hàn Thành đang đứng ngay bên cạnh cô, mà người anh trai Giản Ninh có quan hệ mập mờ’ với cô sẽ lập tức tới…Trong lòng cô cực kỳ hoảng hốt, Nguyễn Hàn Thành không ở nhà, một mình cô cùng một chỗ với Giản Ninh, thật lo lắng. Nhưng Nguyễn Hàn Thành ở nhà, Giản Ninh ở bên cạnh, cô thật sự sợ Giản Ninh biểu lộ quá mức trước mặt Nguyễn Hàn Thành, chẳng may bị Nguyễn Hàn Thành nhìn ra cái gì, không biết sẽ thành thế nào?Nhưng đúng lúc này, đột nhiên chuông cửa vang lên đinh linh’, tiếng chuông cửa như dã thú vô hình, trong nháy mắt xé rách sự yên tĩnh trong phòng! Trọn bộ Quân Chính Tam Thiếu Đừng Quá Phận Full tập được cập nhật mới nhất tại Truyện Tip đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện hay, truyện full. Truyện Full luôn tổng hợp và cập nhật các chương truyện một cách nhanh nhất. 🔰 Tên Truyện ⭐ Truyện Quân Chính Tam Thiếu Đừng Quá Phận Full 🔰 Trạng thái ⭐ Hoàn thành 🔰 Số tập ⭐ Trọn bộ – Full Bộ 🔰 Đánh giá ⭐ 9/10 🔰 Người đăng ⭐ Truyện Tip Contents1 Thông tin truyện Quân Chính Tam Thiếu Đừng Quá Phận2 Danh sách chương Quân Chính Tam Thiếu Đừng Quá Phận Thông tin truyện Quân Chính Tam Thiếu Đừng Quá Phận Bạn đang theo dõi truyện chữ full Quân Chính Tam Thiếu Đừng Quá Phận của tác giả Tam Thiên Trường Ca rất hấp dẫn và lôi cuốn. Là một truyện được giới thiệu với bạn đọc trên trang đọc truyện chữ online. Đọc truyện bạn đọc sẽ được dẫn dắt vào một thế giới mới lạ, những tình tiết đặc sắc, đọc truyện Ngôn Tình này để trải nghiệm và cảm nhận bạn nhé. Truyện Quân Chính Tam Thiếu Đừng Quá Phận của tác giả Tam Thiên Trường Ca có nội dung về một nhân vật có cuộc sống rơi vào bế tắc, tuyệt vọng. Số phận tuổi nhục khi bị người khác đỗ tội, bị chính người bạn thân giật chồng! Còn vu oan cô bị bệnh tâm thần nhằm qua mắt người đời! Sau khi cô xuyên không lại trở thành một người đầy nham hiểm… Với ký ức tức tưởi như vậy liệu cô có trở nên độc ác tàn bạo hay cô xem đó là một bài học giúp cho đời thêm đẹp hơn? Từ khoá Đọc truyện Quân Chính Tam Thiếu Đừng Quá Phận full, chương 1, chương cuối. Quân Chính Tam Thiếu Đừng Quá Phận wattpad truyện full sstruyen truyencv medoctruyen, metruyenchu nội dung truyện Quân Chính Tam Thiếu Đừng Quá Phận review, Quân Chính Tam Thiếu Đừng Quá Phận Mangatool Wikidich Truyencuatui truyenfull webtruyen truyenyy , nghe audio Quân Chính Tam Thiếu Đừng Quá Phận Danh sách chương Quân Chính Tam Thiếu Đừng Quá Phận Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Còn tiếp Đọc truyện online, đọc truyện hay - Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện hay, truyện full. Truyện Full luôn tổng hợp và cập nhật các chương truyện một cách nhanh nhất. Trang web truyện Online mới nhất, đọc truyện ngôn tình hay . Web đọc truyện online hỗ trợ đọc truyện trên điện thoại, máy tính bảng, đọc truyện trên iphone, ipaid, điện thoại android tốc độ nhanh nhất. Leave a comment Giới thiệu nội dung Quân Chính Tam Thiếu Đừng Quá Phận Truyện Quân Chính Tam Thiếu Đừng Quá Phận của tác giả Tam Thiên Trường Ca có nội dung về một nhân vật có cuộc sống rơi vào bế tắc, tuyệt phận tuổi nhục khi bị người khác đỗ tội, bị chính người bạn thân giật chồng! Còn vu oan cô bị bệnh tâm thần nhằm qua mắt người đời! Sau khi cô xuyên không lại trở thành một người đầy nham hiểm...Với ký ức tức tưởi như vậy liệu cô có trở nên độc ác tàn bạo hay cô xem đó là một bài học giúp cho đời thêm đẹp hơn? Truyện Quân Chính Tam Thiếu Đừng Quá Phận của tác giả Tam Thiên Trường Ca có nội dung về một nhân vật có cuộc sống rơi vào bế tắc, tuyệt phận tuổi nhục khi bị người khác đỗ tội, bị chính người bạn thân giật chồng! Còn vu oan cô bị bệnh tâm thần nhằm qua mắt người đời! Sau khi cô xuyên không lại trở thành một người đầy nham hiểm...Với ký ức tức tưởi như vậy liệu cô có trở nên độc ác tàn bạo hay cô xem đó là một bài học giúp cho đời thêm đẹp hơn?

quân chính tam thiếu đừng quá phận